HsvSamSon - Sinh viên Sầm Sơn - Kết Nối Cộng Đồng
HSV Sầm Sơn Chào Mừng Các Bạn Tham Gia Vào Diễn ĐÀn!
Bạn cần đăng nhập hoặc đăng kí để vào diễn đàn...!!!
Chúc các bạn có những phút giây vui vẻ với HSV Sầm Sơn...!
HsvSamSon - Sinh viên Sầm Sơn - Kết Nối Cộng Đồng
HSV Sầm Sơn Chào Mừng Các Bạn Tham Gia Vào Diễn ĐÀn!
Bạn cần đăng nhập hoặc đăng kí để vào diễn đàn...!!!
Chúc các bạn có những phút giây vui vẻ với HSV Sầm Sơn...!
HsvSamSon - Sinh viên Sầm Sơn - Kết Nối Cộng Đồng
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

HsvSamSon - Sinh viên Sầm Sơn - Kết Nối Cộng Đồng


 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 Cháu giết cha ruột - nước mắt của người bà

Go down 
Tác giảThông điệp
oahqnam8045

Cháu giết cha ruột - nước mắt của người bà Sword1



Tổng số bài gửi : 1
Points : 3
Join date : 26/07/2010
Age : 37

Cháu giết cha ruột - nước mắt của người bà Empty
Bài gửiTiêu đề: Cháu giết cha ruột - nước mắt của người bà   Cháu giết cha ruột - nước mắt của người bà I_icon_minitimeMon Jul 26, 2010 9:25 am

Bà lão tóc bạc trắng một tay chống đùi, tay kia vịn vào cô gái lọ mọ bước vào phòng xử án. Dưới ánh sáng mờ của những ngọn đèn cũ kỹ, đôi mắt mờ đục của bà loang loáng nước, tấm lưng gù cũng lộ rõ hơn trong cái dáng xiêu vẹo.
Run rẩy trình tờ giấy triệu tập, bà được anh thư ký hướng dẫn đến băng ghế trên cùng chỉ dành riêng cho phía bị hại. Thế nhưng ánh mắt đau đáu của bà lão cứ dán chặt về phía phòng lưu phạm, nơi thấp thoáng vài áo cảnh sát đang vây quanh một can phạm trẻ - Phan Minh Mẫn (20 tuổi), cũng là cháu đích tôn của bà.
Được dẫn ra, chàng thanh niên gầy nhẳng cúi thấp đầu hơn khi nhìn thấy đôi tay run run của bà nội hướng về phía mình. Trước vành móng ngựa, Mẫn khúm núm, nhỏ nhẹ với những câu trả lời đầy lễ phép khiến không ai có thể nghĩ đây lại là một nghịch tử mang tội giết cha.
Cháu giết cha ruột - nước mắt của người bà Bai%202
Giọng nghèn nghẹn, Mẫn khai 17 tuổi, mẹ Mẫn sinh ra cậu trong hoàn cảnh khốn khó tại một huyện vùng ven của TP HCM. Tuổi thơ của cậu chìm đắm trong những cơn hoảng loạn để chạy trốn đòn roi của cha và những giọt nước mắt tủi hờn, đắng cay của mẹ. Không hôm nào là cha Mẫn không say, mà đã say là phải có thứ gì đó cho ông đập, ông đánh. Hai anh em Mẫn có thể dắt díu nhau chạy trốn, nhưng mẹ cậu thì phải ê mình chịu trận vì không muốn chồng phủ đòn lên đầu con thơ.
Rồi Mẫn cũng trưởng thành và là sinh viên của một trường cao đẳng kinh tế nghiệp vụ theo mong ước của mẹ. Bởi theo bà, Mẫn phải học hành thành người mới có thể đưa gia đình thoát được cảnh khốn khó nên bà không tiếc công vun vén cho cậu. Tự sâu trong đáy lòng, cậu sinh viên đem lòng oán hận cha chất ngất dù chưa từng cãi lời ông một lần.
Vậy là, tối 9/11/2009 đi học về, Mẫn thấy cha nằm ngủ dưới nền nhà tại phòng khách, mùi rượu nồng nặc. Nhớ lại hình ảnh người cha tàn bạo đánh đập mẹ dã man 2 ngày trước, Mẫn nảy sinh ý định giết cha để chấm dứt cuộc sống “địa ngục” của gia đình.
Theo đó, cậu sinh viên đi mua một ổ cắm điện và một phích cắm. Mẫn lấy một đoạn dây điện tuốt hết vỏ nhựa rồi cuộn lại thành vòng tròn và cắm ổ điện vào nguồn, kéo lại gần cha, hai tay cầm hai đầu dây điện chích thẳng vào người ông nhiều lần cho đến khi ông bất động. Biết cha chết, đứa con trai định mang dây điện đi phi tang thì gặp mẹ chở em gái về nên kể lại mọi chuyện cho bà nghe. “Sao con làm vậy? Ông ấy là cha con mà…”, người mẹ khóc ngất trước tội tày đình của con trai.
Đến lúc này Mẫn mới sực tỉnh, cậu luống cuống chạy theo mẹ vào lay gọi cha và đỡ ông nằm lên ghế salon. “Mẹ đừng báo công an…”. “Nhưng họ sẽ điều tra ra, con sẽ đi tù chung thân hay tử hình luôn đó…”, mẹ Mẫn nói trong nước mắt. Sau đó, bà đã gọi người nhà của chồng đến hô hấp nhân tạo và đưa cha Mẫn tới bệnh viện cấp cứu nhưng tất cả đã quá muộn.
“Tại sao bị cáo lại tuốt vỏ dây điện rồi vo thành vòng tròn mới chích vào người cha? - chủ tọa nghiêm giọng.
“Do bị cáo tuốt dài quá…”, Mẫn cúi thấp đầu tránh ánh mắt của những người xét xử đang xoáy vào mình.
“Là sinh viên của một trường dạy nghề, bị cáo nhận thức quá rõ việc mình làm. Bị cáo vo lại để diện tích điện tiếp xúc với thân thể cha nhiều hơn. Hồ sơ vụ án thể hiện lúc đó bị cáo rất bình tĩnh, chích điện nhiều lần, kéo dài đến gần 5 phút… Về mặt đạo lý xã hội, đạo đức gia đình, bị cáo suy nghĩ gì về hành vi của mình?” - vị thẩm phán bức xúc.
“Bị cáo có tội với gia đình, có tội với pháp luật…”, Mẫn cắn chặt môi đến ứa máu để ngăn tiếng khóc, nhưng những giọt nước mắt ân hận muộn mằn cứ lăn dài xuống hai gò má xanh rớt của chàng sinh viên.
Cháu giết cha ruột - nước mắt của người bà Bai
Dưới khán phòng, nhiều người dự khán buông tiếng thở dài xót xa. Còn người thân của Mẫn, những gương mặt hao hao giống bà nội cậu, cũng ôm mặt khóc nức nở. Chỉ riêng bà lão là ngồi bất động, tấm thân của bà như oằn xuống thành ghế, phần lưng gù như nhô hẳn lên. Được mời lên thẩm vấn, bà lão lập cập bước gần đến bàn HĐXX, giọng hiu hắt:
“Sinh con ra nhưng tôi không sinh được tính. Con trai tôi quá tệ bạc với vợ con nhưng tôi khuyên mãi không được. Đã 20 năm nay con dâu tôi phải đi làm thuê về nuôi chồng nhưng luôn bị nó đánh đập. Có những đêm thấy mẹ con nó tơi tả dắt nhau về xin tá túc và ăn cơm mà lòng tôi đau như cắt. Nhiều lần vì quá thương dâu, thương cháu, tôi khuyên mẹ thằng Mẫn thôi chồng đi chứ sống như vầy khổ quá mà nó không chịu nghe… Còn thằng Mẫn (bà bắt đầu khóc), nó vốn là đứa ngoan hiền, hiếu thảo. Nhưng vì bồng bột, thiếu suy nghĩ mà đã gây ra tội tày đình thế này… Xin tòa tha tội cho cháu tôi…”
Đây không phải lần đầu tiên bà xin các cơ quan pháp luật “nương tay” cho Mẫn. Ngay từ khi xảy ra vụ án đau lòng này, chứng bệnh tim và khớp của bà thêm trở nặng nhưng bà cùng những người con khác vẫn đi gõ cửa từng nơi, gửi những lá đơn cứu xét đẫm nước mắt để xin giảm nhẹ tội cho đứa cháu đích tôn của mình. Cũng là để giảm bớt nỗi đau mà họ phải gánh chịu.
Mẹ Mẫn cũng được thẩm vấn, trình bày với tòa, bà cho biết Mẫn đã nhiều lần khuyên mẹ nên báo chính quyền về việc cha bạo hành nhưng bà đều từ chối. Bà sợ mang tiếng với xóm làng. Để rồi đến khi xảy ra chuyện, bà mới biết mình cũng là nguyên nhân gián tiếp đẩy con vào con đường phạm tội. Một cái tội mà “trời không dung, đất không tha” như lời cáo buộc của đại diện VKS.
Giờ nghị án nặng nề trôi. Bà lão vẫn ngồi như hóa đá, thân hình vẫn méo xệch trên băng ghế. Mãi lâu sau, bà mới ngước đôi mắt ráo hoảnh, khó nhọc nói về đứa con bạc mệnh: “Tôi đã không còn nước mắt để khóc nữa rồi. Đau lắm chứ… Nhưng tôi đẻ nó ra tôi biết mà, nó tệ lắm. Còn thằng Mẫn thì quá dại dột. Chỉ mong sao pháp luật khoan hồng cho nó…”
Ngày 16/7, cho rằng tính chất vụ án là đặc biệt nghiêm trọng, hành vi giết cha của bị cáo là rất dã man, không còn đạo lý, không còn khả năng cải tạo… TAND TP HCM đã tuyên phạt Phan Minh Mẫn mức án tử hình về tội “giết người”.
Bản án chưa tuyên án xong, những tiếng kêu trời thảng thốt, những gương nhăn nhúm vì đau đớn, những ánh mắt thất thần cùng tiếng còng tay lạnh lùng… làm quang cảnh phiên tòa càng thêm ảm đạm. Quay đầu nhìn người thân lần cuối, Mẫn như ngã quỵ khi thấy mẹ và bà nội đã đổ gục xuống ghế từ lúc nào.
Nhiều người dự khán chứng kiến cảnh đau lòng trên cũng không cầm được nước mắt. Ai cũng hiểu, bà lão kia đang phải chịu nỗi đau vừa được nhân đôi khi lại mất thêm đứa cháu.

Cháu giết cha ruột - nước mắt của người bà Dragonpixel_465621 <-- Just Click

tin tuc |
vn or viet nam
Về Đầu Trang Go down
 
Cháu giết cha ruột - nước mắt của người bà
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» con ngừoi Thanh Hóa nói chung và ngừoi Sầm Sơn nói riêng
» hot..hot...hung_mkt bán nước mía siêu sạch, trà chanh hồ tây, sữa chua nếp cẩm đây...mại vô
» 1 bai van hay ve mi chau va trong thuy
» Đừng click-> kẻo Sock!..mỵ châu & trọng thủy!
» RA mat moi nguoi ( em la ma moi)

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
HsvSamSon - Sinh viên Sầm Sơn - Kết Nối Cộng Đồng :: Học tập_Đời sống :: (¯`°•:ღ•°¤° Cửa Sổ Học Đường °¤°•ღ:•°´¯) :: Các vấn đề xã hội-
Chuyển đến 
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Cookies | Thảo luận mới nhất