sưu tầm:
Chắc các bạn đều đã có lúc nhầm lẫn giữa sờ nặng (S) và sờ nhẹ (X), nhất là cách phát âm của người Hà Nội không phân biệt 2 kiểu "sờ" này. Riêng tôi, tôi không bao giờ nhầm vì từ khi còn nhỏ, tôi đã được cô giáo dạy cách phân biệt - rất đặc biệt - mà đến bây giờ tôi vẫn còn nhớ rõ về buổi học đó. Xin kể lại để các bạn tham khảo tránh nhầm lẫn, sờ đúng lúc, đúng chỗ, đừng sờ lung tung.
Trong giờ ngữ pháp, cô nói :
- Hôm nay chúng ta sẽ học cách phân biệt sờ nặng và sờ nhẹ. Để các em dễ nhớ, cô chỉ cho các em nhé. Các em có nhìn thấy chữ sờ nặng (S) này không? Các em có thấy nó có giống cái mỏ chim không? Còn đây là chữ sờ nhẹ (X), trông nó giống như cánh bướm đúng không nào? Bây giờ cả lớp đọc theo cô nhé. Sờ nặng là sờ chim, sờ nhẹ là sờ bướm.
Cả lớp cùng đồng thanh đọc theo cô, sau đó, cô bảo :
- Bây giờ các em đã biết thế nào là sờ nặng, sờ nhẹ rồi. Em nào có thể lấy ví dụ cho cô nào?
Một bạn gái đứng lên :
- Em thưa cô, sờ chim là sờ Sung Sướng ạ.
- Đúng rồi, em giỏi lắm, đấy là sờ nặng. Thế ai lấy ví dụ cho cô về sờ nhẹ nào ?
Một em trai phát biểu :
- Em thưa cô, sờ buớm là sờ Xấu Xa ạ.
- Ôi, các em giỏi quá. Đúng rồi, thế bây giờ chúng ta cùng đọc lại cho thật thuộc nhé.
Và thế là cả lớp đồng thanh đọc :
Sờ nặng là sờ chim
Sờ chim là sung sướng
Sờ nhẹ là sờ bướm
Sờ bướm là xấu xa.