Câu chuyện thứ nhấtGiáo sư chuyên nghiên cứu về công nghệ thực phẩm tuyên bố hùng hồn trong buổi thuyết trình: "20 năm nữa, hệ thống máy tự động sẽ cực kỳ hoàn hảo. Chỉ cần nhét con bò vào một đầu, thì đầu kia sẽ có xúc xích chạy ra".
- Thế liệu có cái máy ngược lại, nhét xúc xích vào một đầu, đầu kia ra con bò không ạ? - một sinh viên hỏi.
- Anh bao nhiêu tuổi?
- Dạ, 19.
- 20 năm trước có một cái máy như vậy.
Có lẽ ai cũng hiểu con bò là anh ta và cỗ máy đó là bố mẹ anh ta
Câu chuyện thứ haiTrong buổi lễ trao giải Nobel đứng cạnh nhà kinh tế học là nhà vật lý. Ông nhà vật lý bèn quay sang hỏi ông kinh tế:
Nhà vật lý: Tôi không hiểu kinh tế học ông thì đóng góp gì cho xã hội mà ông được trao giải Nobel? Ví dụ như vật lý của tôi thì phát minh ra máy móc làm cho công việc năng suất hơn giảm sức người.
Nhà kinh tế liền hỏi lại: Thế ông có phát minh ra một cỗ máy biến con bò thành miếng xúc xích không?
Trầm tư một lát nhà vật lý trả lời: Với tiền bạc và một thời gian cụ thể thì có thể làm ra.
Nhà kinh tế hỏi tiếp: Thế ông có thế phát minh ra cỗ máy biến miếng xúc xích thành con bò được không?
Đến đây thì nhà vật lý không nói được gì.
Hai câu chuyện kia muốn nói cho ta điều gì?
Đơn giản lắm, "Cỗ máy thần kỳ" có thể biến con bò thành miếng xúc xích và ngược lại đó chính là kinh tế học hay cụ thế hơn là "Sự trao đổi". Sự trao đổi hay thương mại quốc tế luôn làm giàu cho tất cả các quốc gia theo lợi thế so sánh của David Ricardo. Nhờ trao đổi chúng ta có mọi thứ. Có lẽ để ca ngợi thương mại tự do thì một bài viết cũng chưa đủ.theo www.SAGA.vn - gaphuthuy