a à.hôm nay e đã rất buồn, rất hụt hẫng, rất cô đơn..e thực sự không hiểu bằng cách nào mà e đã để thời gian của ngày hôm nay trôi qua được. Một khoảng thời gian thật dài, sao trôi chậm vậy? e sợ lắm a ah.
Sáng nay, mở mắt ra, e đã nghĩ mọi chuyện hôm qua chỉ là mơ thôi chăng? nhưng e biết đó không phải là giấc mơ đúng ko? đó là sự thật. Hôm qua a nói với e rằng "chúng ta dừng lại thôi", và " e là e gái a". lúc đó e thấy ngỡ ngàng lắm, e hụt hẫng, quạnh hiu, e buồn mà không sao lên tiếng, lúc đó e đã khóc, những giọt nước mắt trong lòng, e không tin rằng sao mọi chuyện lại như vậy?
E đã làm gì sai? chẳng lẽ yêu a là sai? thông cảm cho a là sai? Chung thủy với a là sai hay sao? e thật sự không hiểu.A nhẫn tâm với e lắm, với tình yêu của e, với trái tim e. A đưa ra lí do đó mà bảo e chấp nhận được sao? không đâu a ah. đó không phải là lí do đâu. e biết...
ngày hôm nay thực sự là một ngày e rất cô đơn, sáng nay e đã khóc, e nghĩ lại những gì a đã mhang đến cho e, e thấy mình giờ đây lại chỉ có 1 mình. Hôm nay, Hn có gió, mưa nữa, e đã đi rất nhiều nơi, lang thang trên đường phố, a biết không? e thấy trống trải vô cùng. e buồn và đau quá a à. e đau lắm, e không muốn e là 1 đứa yếu đuối đâu, nhưng sao giờ e lại như vậy a nhỉ? e yêu a nhiều quá, yêu a hơn những gì e có, để giờ đây e lại chỉ có 1 mình mà thôi.
chiều nay e đã không có đủ can đảm để đi học, a biết không? e lại nhớ đến dáng a đứng trước cổng trường e hôm 14.2, e lại thấy chạnh lòng quá. lang thang 1 mình trong công viên Thủ lệ, e đã vừa đi vừa nghĩ về chuyện của chúng ta, nghĩ đến những giây phút chúng ta bên nhau, nghĩ đến những gì tôt đẹp nhất, lúc đó e đã khóc..thật sự thì khó kìm nén lắm..mọi người nhìn e, những ánh mắt rất cảm thông đấy, a biết không? lúc đó e đã hy vọng là a ở đó, sẽ ôm e vào lòng, nói với e rằng : a xin lỗi e nhiều lắm. Nhưng điều đó không phải hiện thực đúng không?
hà nội trời mưa, những cơn mưa phùn, lạnh quá a nhỉ? e chợt nhớ ra rằng đã có lúc a hứa sẽ dẫn e đến Bảo tàng dân tộc học, a bảo cảnh ở đó đẹp lắm. a à, hôm nay e đã đến đấy rồi, e biết giờ có lẽ a sẽ không bao giờ thực hiện lời hứa với e đúng không? tất cả đã kết thúc. Buồn quá. Cảm giác đi 1 mình trong bảo tàng to lớn như vậy , xung quanh người ta đi có đôi, e lại thấy đau lắm. e đã đi trong đó, những bước chân thật sự rất nặng nề đó a, e đã nghĩ rằng sẽ có lúc chúng ta đến đó với nhau, a sẽ chụp ảnh cho e, và e sẽ khoác tay để cảm nhận được tình yêu của a...Nhưng giờ điều đó là không thể nữa rồi a nhỉ?
Ngày hôm nay là ngày 4.3...
......a à! ngày hôm nay là kỉ niệm chuyện chúng mình đấy..a biết không?
......a nhớ chứ? cũng vào ngày này, cũng vào thứ 4, a đã xuất hiện trong cuộc đời e, đã mang đến hanhj phúc cho e...
=======> vậy sao hôm nay cũng là ngày a rời xa khỏi e ..a đã gạt bỏ vòng tay của e ra khỏi a đúng không? a ơi. sự thật đó sao? e không tin, không tin được....sao e lại ra nông nỗi cơ chứ? e làm gì có lỗi, e làm gì sai với tình yêu của a...sao a độc ác với e vậy? a trả lời e đi..a nhẫn tâm, a lạnh lùng quá.
a đã mang bầu trời đến cho e, mang tình yêu đến cho e\...và giờ a nhẫn tâm mang hết của e đi sao?
a hiểu là e yêu a nhiều mà...a hiểu điều đó đúng không?
mưa phùn rơi..e ghét mưa..người ta đi, che ô cho nhau...e lại chỉ có 1 mình với cái balo mà thôi...
=====> a có hiểu được cảm giác đó không a? cảm giác đó đáng sợ lắm đấy. nó lạnh lẽo lắm.
e đã cố gắng để cười, đã cố gắng để chấp nhận sự thật nhưng e không làm được..
e đã cố gắng để không khóc vì a mà sao e lại khóc..
thứ 4 (4.3) : ngày e chỉ còn một mình mà thôi.
e yêu a nhiều lắm đó, ox gà bông của e...
a biết không? hôm qua a nói với e rằng, a sẽ đợi cho e được hạnh phúc. Nhưng a à. hạnh phúc của e đơn giản lắm. hạnh phúc của e từ khi quen a, yêu a và mãi sau này vẫn là nhìn a hạnh phúc.
vì thế, a hãy sống thật hạnh phúc a nhé. hãy tìm một người nào đó mà a yêu..e vẫn luôn ở đó, bên cạnh a, chúc a hạnh phúc mà...