Năm lớp 10:
Trong lớp học tiếng Anh, tôi như dán mắt vào cô bạn gái ngồi gần bên tôi. Đó là Sarina, người bạn thân từ nhỏ của tôi. Tối ngắm mái tóc dài mượt mà của Sabrina và thầm ước ao nàng là của mình. Nhưng dường như nàng ko nhìn tôi với ánh mắt như vậy, tôi biết chắc thế mà. Sau giờ học, Sabrina đến chỗ tôi mượn vở chép lại bài nàng thiếu. Tôi chỉ lại bài cho Sabrina, nàng cảm ơn và dịu dàng hôn tôi lên mà. Tôi muốn nói cho nàng biết, tôi rất muốn nói cho nàng biết tôi ko muốn chỉ nlà người bạn thân nhất của nàng. Tôi yêu nàng nhưng lúc đó tôi wá mắc cỡ và cũng ko biết tại sao mình lại thế nữa.
Năm lớp 11:
Điện thoại reo. Ở đầu bên kia, chính là nàng. Sabrina thổn thức nức nở mãi khi kể cho tôi nghe người bạn trai đã làm tan vỡ trái tim nàng như thế nào. Nàng mong tôi đến bên nàng, chỉ vì nàng ko muốn ở một mình và ngay lập tức tôi đã chạy đến. Tôi ngồi cạnh nàng trên ghế sofa, lại ngắm nhìn như muốn vuốt ve mái tóc ấy, lại ước mong nàng thuộc về mình. Cứ như vậy suốt hai tiếng, sau khi xem hết cuộn phim và nhấm nha hết hai gói khoai tây chiên lớn. Sbrina nhìn tôi, nói cám ơn, hôn tôi lên má và đi ngủ. Tôi muốn nói cho nàng biết, tôi rất muốn nói cho nàng biết tôi ko muốn chỉ đơn giản là người bạn thân nhất của nàng, tôi yêu nàng nhưng lúc đó tôi wá mắc cỡ và cũng ko biết tại sao mình lại thế nữa.
Đại học năm cuối:
Trước đêm dạ vũ chia tay cuối năm của trường, Sabrina đến lớp tôi và nói: “Bạn trai của tớ bị ốm, anh ấy ko đi dạ vũ được”. Tôi thì chẳng có ai để hẹn và từ lớp 7 chúng tôi đã có lời giao ước là khi cả hai đều ko có bạn đi cùng thì chúng tôi sẽ đi cặp với nhau như nững người bạn thân nhất. Tôi và Sabrina đã cùng khiêu vũ với nhau đêm đó. Khi tiệc đã tàn, tôi đưa nàng về nhà. Tôi ngắm nhìn nàng khi nàng mỉm cười với tôi, nhìn vào mắt tôi với đôi mắt xanh như ngọc của nàng. Tôi muốn nói cho nàng biết, tôi rất muốn nói cho nàng biết tôi ko muốn chỉ là người bạn thân nất của nàng tôi yêu nàng nhưng lúc đó tôi wá mắc cỡ và cũng chẳng hiểu tại sao mình lại như thế nữa.
Thêm một ngày trôi wa, rồi một tuần , một tháng, như nhanh hơn một cái chớp mắt, loáng cái đã đến ngày tốt nghiệp. Tôi ngắm nhìnn thân hình thanh mảnh khi Sabrina tiến lên bục nhận bằng. Tôi lại ước mong nàng là của mình, nhưing dường như nàng ko nhìn tôi với ánh mắt như vậy, tôi biết chắc thế mà. Khi mọi người về hết, nàng tiến đến chỗ tôi trong bộ lễ phục cử nhân và lặng lẽ khóc khi tôi ôm nàng chúc mừng.
Nàng tựa đầu vào vai tôi “Cảm ơn vì đã là người bạn thân nhất của tớ” và hôn tôi lên má. Tôi muốn nói cho nàng biết, tôi rất muốn nói cho nàng biết tôi ko muốn chỉ là người bạn thân nhất của nàng. Tôi yêu nàng nhưng lúc đó tôi wá mắc cỡ và cũng chẳng hiểu tại sao mình lại thế nữa.
Cuối cùng cũng đến ngày tôi phải ngồi ở nhà thờ để tham dự lễ cưới của nàng. Cô bạn thân nhất của tôi đã quyết định lập gia đình. Tôi nhìn nàng trả lời vị cha chủ lễ “Vâng, con đồng ý” và bắt đầu một cuộc sống mới với một người đàn ông của đời nàng. Tôi lại ước mong nàng là của tôi, nhưng dường như nàng ko nhìn tôi với ánh mắt như vật, tôi biết chắc thế mà. Nhưng trước khi lên xe đi hưởng tuần trăng mật, nàng tiến đến chỗ tôi và nói: “Cảm ơn vì đã là ngươờ bạn thân nhất của tớ và hôn tôi lên má để tạm biệt. tôi muốn nói cho nàng biết, tôi rất muốn nói cho nàng biết tôi ko muốn chỉ là người bạn thân nhất của nàng, tôi yêu nàng nhưng lúc đó tôi wá mắc cỡ và cũng chẳng hiểu tại sao mình lại thế nữa.
Nhiều năm trôi wa đến hôm nay, khi tôi lặng lễ nhìn chiếc quan tài của người bạn gái thân nhất nằm chơ vơ dười đáy huyện sâu đang phủ đầy đất cát. Trong lễ tang, người ta đọc lên một đoạn nhật ký của nàng thời trung học:
“Tôi nhìn anh ấy và ước ao anh ấy thuộc về mình nhưng dường như anh ấy ko nhìn tôi với anh mắt như vậy, tôi biết chắc thế mà. Tôi muốn nói cho anh biết, tôi rất muốn nói cho anh biết tôi ko muốn chỉ là người bạn thân nhất của anh. Tôi yêu anh nhưng lúc đó tôi wá mắc cỡ và cũng chẳng hiểu tại sao mình lại thế nữa. Tôi chờ đợi anh sẽ nói là anh yêu tôi! Tôi ước mong tôi có thể trả lời tôi cũng yêu anh như vậy! Nhưng cuối cùng tôi chỉ biết chờ đợi và khóc một mình…”
Hãy đọc và cảm nhận